Nguồn: Thể loại: Đam Mỹ - Bạn đang đọc truyện Bảo Bối Trong Tim của tác giả Nghiêm Mặc Xi. Thường gọi thịt trên đầu quả tim, ý chỉ một phần cực kì quan trọng trong sinh mệnh, mặc gì chạm không được, nhưng lại nâng niu, đáng quý vô cùng. Năm Chu Thiệu Kỳ 14 tuổi
Tải game doremon trận chiến bảo bối về điện thoại với bắt đầu ngay thôi. Cốt cthị trấn của trò chơi doremon trận đánh bảo bối. Trò nghịch doretháng trận chiến bảo bối xuất hiện dựa vào phát minh phát minh của doretháng cùng với nobita. Vì nhị nam giới trai này đông
Nguồn gốc của 3 bảo bối tử thần. Cây đũa phép cơm nguội. Viên đá Phục sinh. Áo khoác tàng hình. Sự có mặt của 3 bảo bối tử thần với những quyền năng riêng, tạo nên sức hấp dẫn, kỳ bí, cũng như kịch tích cho bộ phim Harry Potter. Nào hãy cùng chúng tôi tìm hiểu về
Truyện VegasPete tiểu bảo bối với tổng số 7 truyện liên quan. Kho truyện VegasPete tiểu bảo bối tổng hợp hay nhất - Page 1 TruyenFullVn.Net
Trì tiểu thư ở trong lòng Thẩm tiên sinh hẳn là cũng có chút địa vị đi. Dì Lam gật gật đầu, đem văn kiện giao cho cô, “Vậy làm phiền Trì tiểu thư.” … Đây là lần đầu tiên Trì Tịch tới tập đoàn Thẩm thị, kiến trúc to lớn cao ngất làm người ta nhịn không được
Bảo Bối Trong Tim - (Chương 4) - Tác giả Nghiêm Mặc Xi Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN.
nWaj. Từ điển Việt-Anh bảo bối Bản dịch của "bảo bối" trong Anh là gì? vi bảo bối = en volume_up treasure chevron_left Bản dịch Người dich Cụm từ & mẫu câu open_in_new chevron_right VI bảo bối {danh} EN volume_up treasure bảo bối {tính} EN volume_up valuable Bản dịch VI bảo bối {danh từ} bảo bối từ khác bảo vật, bửu bối volume_up treasure {danh} VI bảo bối {tính từ} bảo bối từ khác quý giá, có giá trị, đang giá, báu, quý báu, có giá, đáng giá volume_up valuable {tính} Cách dịch tương tự Cách dịch tương tự của từ "bảo bối" trong tiếng Anh bảo động từEnglishprotectorderinsuresaytellbảo mật danh từEnglishsecuritybảo hiến động từEnglishdefendbảo vệ tổ quốc động từEnglishdefendbảo toàn động từEnglishkeepbảo quản động từEnglishmaintainbảo đảm động từEnglishvouch forbảo đảm danh từEnglishassurancebảo vệ động từEnglishpreserveshieldbảo vệ danh từEnglishpreservebảo hộ động từEnglishprotectbảo điềm gở tính từEnglishominoustiền bối danh từEnglishseniorbảo đừng động từEnglishforbidbảo lãnh động từEnglishvouch for Hơn Duyệt qua các chữ cái A Ă Â B C D Đ E Ê G H I K L M N O Ô Ơ P Q R S T U Ư V X Y Những từ khác Vietnamese bảo bối commentYêu cầu chỉnh sửa Động từ Chuyên mục chia động từ của Chia động từ và tra cứu với chuyên mục của Chuyên mục này bao gồm cả các cách chia động từ bất qui tắc. Chia động từ Cụm từ & Mẫu câu Chuyên mục Cụm từ & Mẫu câu Những câu nói thông dụng trong tiếng Việt dịch sang 28 ngôn ngữ khác. Cụm từ & Mẫu câu Treo Cổ Treo Cổ Bạn muốn nghỉ giải lao bằng một trò chơi? Hay bạn muốn học thêm từ mới? Sao không gộp chung cả hai nhỉ! Chơi Let's stay in touch Các từ điển Người dich Từ điển Động từ Phát-âm Đố vui Trò chơi Cụm từ & mẫu câu Công ty Về Liên hệ Quảng cáo Đăng nhập xã hội Đăng nhập bằng Google Đăng nhập bằng Facebook Đăng nhập bằng Twitter Nhớ tôi Bằng cách hoàn thành đăng ký này, bạn chấp nhận the terms of use and privacy policy của trang web này.
Tên khác Tâm Đầu Nhục Tác giả Nghiêm Mặc xi Thể loại Hiện đại, HE, niên hạ, song khiết, song tính, sinh tử, pú zú ún sứa, ngọt, công đẹp trai nhiều tiền chiếm hữu chỉ yêu một người x thụ ngốc nghếch ngoan ngoãn Edit+beta Vubinbin1305 – Woanz yiixiaoo Nguồn DuFengYu Độ dài 14c + 2nt Link Wattpad Link Giới thiệu Có một thứ gọi là tâm đầu nhục dịch thô là thịt đầu tim, thương không hết, chạm không được. Chu Thiệu Kỳ bị bắt cóc năm 14 tuổi, khi trở về còn dắt theo một tên ngốc, trong mắt tên ngốc này chỉ có một mình Chu Thiệu Kỳ, làm sao hắn không yêu thương anh được? Người đó ngốc nghếch không không hiểu chuyện, ngậm trong miệng sợ tan, cầm trong tay sợ vỡ, Chu Thiệu Kỳ muốn anh mãi ở bên mình. Người đó gọi hắn là em trai, nhưng hắn không phải em trai tốt, có người em nào lại xơi sạch anh trai chứ? Thụ lớn hơn công một tuổi, chỉ số thông minh chỉ bằng một đứa trẻ. Truyện sủng nhưng không ngọt hoàn toàn, có một chút ngược thân nhẹ trong thời gian công bị bắt cóc, yên tâm là vẫn ngọt. Hãy xem bé công của chúng ta đã cứu bé thụ như thế nào, nuôi bé ra sao, cuối cùng làm thế nào để có thêm em bé nhaaa!! Chu Thiệu Kỳ x Tiêu Lạc 28/3/2022 -> 10/5/2022 Vui lòng bấm vào PÁT PÁT PẠT PẠT để xem pass. Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12* Chương 13* Chương 14* Chương 15NT Chương 16 NT
Mặt trời đã lên đến đỉnh đầu từ lâu, ánh nắng xuyên qua tấm rèm mỏng chiếu lên giường. Hai người trên giường đang ôm nhau thật chặt, Chu Thiệu Kỳ híp mắt lười biếng nhìn đứa nhỏ trong ngực, bàn tay trong chăn sờ mó người anh, sờ đến bên hông, người kia hơi giật giật lông mi, một lát sau lại chìm vào giấc Thiệu Kỳ cười nhẹ, hôm qua đúng là hắn hơi quá đáng, ai bảo hắn cấm dục quá nhiều ngày rồi, nếu còn không bắt người ăn một trận e là hắn có vấn tay thon dài sờ đến giữa đùi, thăm hỏi nụ hoa bên trong, đoá hoa của đứa nhỏ dường như có thiên phú dị bẩm, nhiều năm rồi mà vẫn chặt như cũ. Chu Thiệu Kỳ dạy bảo nó thành quen, chỉ cần hắn xoa bóp một chút sẽ có nước rỉ nhỏ nhíu mày, lẩm bẩm mấy tiếng không thoải mái, một lúc sau đã rên rỉ trong mơ "... Haa...aaa... Em trai, không muốn đâu... A a..."Con ngươi Chu Thiệu Kỳ càng lúc càng tối, hắn ngậm lấy đôi môi đang hé mở của Tiêu Lạc, bên dưới đã cứng rắn đứng thẳng. Tiêu Lạc vẫn đang mơ, anh có cảm giác bị người ta cướp mất kẹo, anh muốn đòi lại, thế là há miệng ngậm lấy đầu lưỡi của Chu Thiệu Kỳ không chịu nhả Thiệu Kỳ nâng một chân Tiêu Lạc lên, hai người đối mặt nhau, hắn dứt khoát cắm vào."Ứm!"Tiêu Lạc tỉnh dậy, vừa mở mắt đã thấy em trai ngay trước mặt, anh chưa kịp vui mừng đã bị hắn kéo vào dục Lạc vội vàng ôm lấy cổ Chu Thiệu Kỳ, nếu không anh sẽ bị đâm lệch đến đầu giường mất, Chu Thiệu Kỳ động tình như bị xuân được mang tên Tiêu Lạc dụ hoặc, hắn bị ma xui quỷ khiến liếm đi mồ hôi trên mặt Chu Thiệu nháy mắt Tiêu Lạc cảm giác thứ to lớn trong thân thể lại lớn thêm vài phần, anh hoảng sợ hôn Chu Thiệu Kỳ, nhích người để nó không chọc vào mình nữa "Em trai đừng lớn nữa, chỗ đó của bé cưng kỳ lạ quá."Chu Thiệu Kỳ lật mình quỳ trên người Tiêu Lạc, tốc độ bên dưới vẫn không giảm, hắn gặm cắn cổ anh, giọng nói khàn khàn mang theo một chút gợi cảm "Không sao đâu bé yêu, không kỳ lạ chút nào."Hai tay hắn đè đầu gối Tiêu Lạc xuống, ép đùi anh về hướng của mình, nửa người dưới vận động không ngừng, thậm chí khi rút ra còn kéo theo mấy sợi nước mỏng trong suốt, chúng nó đứt gãy giữa chừng rơi hết xuống giường."Á! Ưmm! Haaa! Em trai, thoải mái quá, aaa..."Hai mắt Tiêu Lạc ướt đẫm nhìn người phía trên lay động không ngừng, vươn tay đè đầu Chu Thiệu Kỳ vào ngực mình "Ngứa quá em trai ơi, ăn hộ bé cưng một tí được không?"Chu Thiệu Kỳ há miệng ngậm lấy đầu nhũ đỏ hồng vì động tình, đầu lưỡi hắn đảo qua đỉnh núm, bắt chước động tác đâm thọc bên dưới mà đâm chọc hạt đậu Lạc dường như xuất hiện ảo giác bị em trai làm đầu vú, thật sự rất thoải mái, cực kỳ thoải phát đâm thật sâu, chân Tiêu Lạc run rẩy điên cuồng, hai mắt trợn lên, cả người cong cứng bắn ra. Chu Thiệu Kỳ cũng gầm nhẹ một tiếng, đâm thật mạnh thêm mấy phát rồi rút ra, bắn hết lên bụng Tiêu sớm hoang dâm dẫn đến hậu quả là giữa trưa hai người mới rời giường xuống lầu, trên bàn đã chuẩn bị sẵn đồ ăn, dì Trương dọn dẹp nấu nướng xong thì rời đi, cậu chủ đã nói trước hôm nay sẽ chăm sóc cậu Lạc ngồi trong lòng Chu Thiệu Kỳ vui vẻ không thôi, em trai nói, ôm nay sẽ chơi với bé cưng cả ngày!Mấy ngày liền buồn chán vì không có em trai, hôm nay tâm trạng của Tiêu Lạc rất tốt, lúc Chu Thiệu Kỳ đút ớt xanh cho anh, anh cũng nghe lời "ngoàm" một miếng ăn hai má Tiêu Lạc phồng lên, Chu Thiệu Kỳ không nhịn được cười ra tiếng "Đừng ăn vội thế, ăn chậm thôi, không ai cướp của anh đâu.""Oa hầu khai huân, hé hưng hầu khai huân."Tiêu Lạc vừa ăn vừa nói, Chu Thiệu Kỳ không nghe nổi một chữ. Hắn vén áo anh lên, nhìn cái bụng đã hơi tròn tròn, Chu Thiệu Kỳ đặt thìa xuống, hắn biết Tiêu Lạc đã no bóp bóp cái bụng mềm "Cục cưng gầy đi nhiều quá."Lúc Chu Thiệu Kỳ ôm người ta lăn giường vẫn chưa phát hiện, bây giờ cách một tầng da thịt có thể sờ đến xương hơi lồi lên. Hắn thực sự rất đau lòng, đứa nhỏ mà hắn vất vả mãi mới nuôi trắng trẻo mập sao giờ lại gầy thế Lạc nuốt miếng cơm cuối cùng, nói "Bởi vì ngày nào bé cưng cũng nhớ em trai lắm lắm, em trai không có ở đây, bé cưng không muốn ăn cơm."Chu Thiệu Kỳ áy náy hôn lên miệng nhỏ của Tiêu Lạc "Vậy hôm nay em trai phải chơi cùng cục cưng cả ngày, hôm nay em trai chỉ thuộc về một mình cục cưng thôi.""Được nha!" – Tiêu Lạc vui vẻ giơ hai tay vỗ hoan hô, lại bị Chu Thiệu Kỳ đè xuống hôn một Thiệu Kỳ đưa Tiêu Lạc tới công viên giải trí, đứa nhỏ hưng phấn cực kỳ, đã lâu lắm rồi anh không được đến đây chơi, lập tức như diều đứt dây chạy lung ta lung tung, cũng may Chu Thiệu Kỳ luôn để ý nắm chặt tay anh. "Bé cưng đừng chạy, đi lạc sẽ không được gặp em trai nữa."Chu Thiệu Kỳ thừa nhận, hắn cố ý uy hiếp Tiêu Lạc, nhưng chiêu này cũng rất có hiệu quả, bởi vì Tiêu Lạc lập tức ngoan ngoãn nắm chặt tay Chu Thiệu tiết hôm nay rất tốt, Chu Thiệu Kỳ đội mũ đeo kính râm, mặc quần áo bình thường cũng không che nổi khí chất cao ngạo của hắn. Từng là nhân vật nổi tiếng được chiếu trên TV trong một thời gian không ngắn, hắn cảm thấy mình nên che mặt kỹ một chút thì Lạc bị Chu Thiệu Kỳ biến thành một em bé cực kỳ đáng yêu, anh đội mũ che nắng hình con vịt, mặc chiếc áo thun thêu hình mèo, bên dưới là quần đùi dài đến đầu gối in hình con vịt. Thực ra trước khi ra ngoài Chu Thiệu Kỳ vẫn phân vân không biết có nên cho anh đeo balo hình con vịt không, cuối cùng hắn chọn Lạc nhìn hoa cả mắt, lúc thì mê mẩn cái này, lúc lại muốn sờ sờ cái kia, mấy lần suýt buông tay Chu Thiệu Kỳ ra, rồi lại giật mình nắm tay hắn thật tổng hào khí mười phần dắt đứa nhỏ đi chơi một lúc, trong tay đã xuất hiện chiếc kẹo bông gòn bị ăn một nửa, nhìn qua buồn cười vô đói bụng rồi, hai người đến một quán nhỏ ăn cơm. Chu Thiệu Kỳ mắt sắc phát hiện hai cô gái ngồi ở bàn đối diện đang thì thầm chỉ trỏ hai người, hắn nhíu mày, nhắc Tiêu Lạc mau mau ăn xong cơm. Ở bên ngoài không thể thị uy, Tiêu Lạc bắt đầu không nghe lời, một miếng cơm mà ngậm nửa ngày không chịu nhai."Này, mày nhìn kia, em giai đội mũ con vịt đáng yêu quá!""Ừ ừ, anh bên cạnh cũng đẹp nữa huhu! Nhưng mà sao tao thấy ảnh quen quen, hình như gặp ở đâu rồi í!'Chu Thiệu Kỳ tháo kính râm ăn cơm, không hề phát hiện mình đang bị nhòm ngó nhan cô gái vẫn tiếp tục bàn tán bên này, một cô trợn mắt "Điêu, mày gặp anh đẹp trai như này lúc nào, chắc chắn là nằm mơ. Em yêu à, đừng mơ tưởng nữa."Cô gái kia nghi hoặc nghiêng nghiêng đầu "Đúng mà, hình như tao gặp qua rồi..."Bạn thân của cô đập bụp lên trán cô, hưng phấn nói "Nhìn nhìn nhìn, anh đẹp trai lau miệng cho bé đáng yêu!"Cô gái vội quay sang nhìn lén, hai người dùng ánh mắt 'tui biết mà' nhìn nhau, cùng nở ra nụ cười khả ngày sau, Chu Thiệu Kỳ lại được lên TV, lần này cô gái đã biết mình gặp anh đẹp trai ở đâu rồi. Đây không phải cậu chủ nhà họ Chu mới nổi à!
Thành phố S được mệnh danh là thành phố thiên đường, kinh tế, giá cả, môi trường và công nghệ luôn đứng hàng đầu, không ai không muốn bước vào thành phố giàu có này dù chỉ là diện tích nhỏ vài mét thế, thành phố S đất rộng của nhiều, biết bao doanh nhân nổi tiếng và những người giàu có đều sinh sống ở đây, trong đó nhà họ Chu là gia tộc danh giá nhất trên mảnh đất ấy, nhà họ Chu có một sự kiện trọng đại, vị Thái tử Chu Thiếu Kỳ mới 23 tuổi được thừa kế gia sau khi tin tức được tung ra, những người có thế lực lớn trong thành phố đều tới cửa tặng quà, những gia đình có con gái mới lớn càng không nỡ bỏ qua cơ hội tuyệt vời này. truyện đam mỹNăm ấy Lâm Uyển Quân 20 tuổi, mới đi du học nước ngoài về, được cha đưa theo chúc mừng. Mặc dù cô không thích bị gia đình ép buộc cưới gả, nhưng nếu lần này thực sự vớ được Chu Thiệu Kỳ thì quả là một bước lên mây, cuộc đời sau này không lo thiếu thốn bất cứ thứ Uyển Quân yên lặng nhìn xung quanh, nói thật, đám con gái ở đây không ai xinh đẹp như cô, vị trí nữ chủ của nhà họ Chu chắc chắn sẽ thuộc về nghĩ ngợ, đột nhiên toàn hội trường trở nên tĩnh lặng, mọi người tự giác lùi ra để lại một khoảng trống ở vị trí trung tâm, không hiểu sao Lâm Uyển Quân lại thấy hưng phấn lạ chính từ từ mở ra, người nhà họ Chu dường như có khí chất từ khi sinh ra, uy nghiêm không thể tới đi đầu là Chu Đình Thịnh, chủ nhân tiềm nhiệm của nhà họ Chu, mặc dù tóc đã hoa râm nhưng không hề làm mất đi vẻ uy nghiêm vốn có của theo là con trai của Chu Đình Thịnh - Chu Kiến Phong, ông là chủ nhân đương nhiệm của nhà họ Chu, cũng là ba của Chu Thiệu Kỳ, bên cạnh ông là vợ của đến người đi ở hàng thứ ba, Lâm Uyển Quân không cầm lòng chói mắt! Quá xuất sắc!Trước đây cô chỉ nhìn thấy Chu Thiệu Kỳ trên TV hoặc tạp chí, bây giờ được tận mắt nhìn hắn mới thấy hắn quả là không tầm thường. Khi còn ở nước ngoài, cô từng gặp không ít nhân vật nổi tiếng, sau khi về nước cũng có không ít con ông cháu cha tới cửa kết thân, nhưng không có ai có vẻ khí chất bất phàm như Chu Thiệu cần đoán, chắc chắn những cô gái còn lại trong phòng này cũng giống Lâm Uyển Quân, bị Chu Thiệu Kỳ hớp mất này khiến Lâm Uyển Quân đột nhiên có cảm giác kiêu ngạo tự hào khó nói, dường như Chu Thiệu Kỳ đã chọn cô làm vợ ngay trong hôm nay Đình Thịnh nâng chén rượu, nói "Chào mừng mọi người không quản đường xa mà đến đây. Hôm nay là ngày cháu trai tôi nhậm chức, thằng bé mới bước chân vào xã hội, sau này còn nhiều điều khó mà xử lý chu toàn, mong mọi người giúp đỡ. Lão Chu tôi đây cảm ơn mọi người trước."Cha Lâm Uyển Quân cười lên tiếng trước "Đâu có đâu có, cậu Chu đây khí vũ bất phàm, lại mới du học trở về, chúng tôi phải nhờ vả cậu Chu mới đúng."Mọi người đều liên tiếp phụ họa theo, Chu Đình Thịnh cười ha hả nhìn Lâm Uyển Quân đứng bên cạnh, lại nhìn nhìn Chu Thiệu Kỳ, ý tứ không rõ rượu kéo dài đến sáu giờ chiều, Chu Thiệu Kỳ đi sau ba mình làm quen từng ông chủ lớn trong thành phố S, mọi người đều phát hiện chủ nhân tân nhiệm này dù ít lời nhưng có thể nắm chắc trọng điểm mọi vấn đề, tác phong khiêm tốn thành thạo mà vẫn giữ được sự tôn trọng với người khác, mọi người không khỏi để ý hơn tới hắn. Đây quả là khí chất vương giả của thế hệ rượu xong, Chu Thiệu Kỳ giơ tay nhìn đồng hồ, trên mặt không có biểu tình gì, hắn nói nhỏ gì đó bên tai Chu Đình Uyển Quân luôn nhìn ngắm Chu Thiệu Kỳ, vất vả mãi mới đợi được cơ hội hắn ở một mình, cô vừa nâng chén rượu đến nắm bắt cơ hội này, lại thấy Chu Đình Thịnh gật gật đầu, Chu Thiệu Kỳ lập tức rời khỏi hội trường. Lâm Uyển Quân chưa kịp đuổi theo, hắn đã lên xe rời Thiệu Kỳ phóng xe lao đến khu cao cấp, dừng lại trước một ngôi biệt làm vội chạy ra đón hắn "Cậu chủ về rồi."Chu Thiệu Kỳ gật gật đầu, hắn hỏi "Có khóc hay không?"Người làm là dì Trương, dì lắc đầu, trả lời "Từ lúc cậu chủ rời đi, cậu chủ Lạc vẫn nằm trong phòng ngủ, vừa mới dậy, bây giờ cậu ấy đang ăn cơm." Chu Thiệu Kỳ cong khóe miệng, bước nhanh vào biệt Lạc đang húp cháo ngao hải sản mà dì Trương vừa nấu, cái miệng nhỏ chu lên húp từng tí một, vừa nhìn thấy Chu Thiệu Kỳ đã đặt bát xuống, không kịp đi giày mà chạy luôn về phía Chu Thiệu Kỳ."Em trai!"Nhìn Tiêu Lạc đi chân trần, Chu Thiệu Kỳ ngay lập tức đi tới ôm Tiêu Lạc, Tiêu Lạc cười ha hả ôm lấy cổ hắn, vui vẻ nói "Em trai đã về rồi!"Chu Thiệu Kỳ cười nhẹ, trừng phạt vỗ lên mông Tiêu Lạc, trong giọng nói mang theo một tia nghiêm túc "Vì sao cục cưng không đi giày?"Mặc dù bây giờ là mùa hè, nhưng Tiêu Lạc rất gầy, cơ thể cũng rất yếu, nếu lỡ anh bị ốm thì Chu Thiệu Kỳ sẽ đau lòng chết Lạc liếm liếm lên khóe miệng Chu Thiệu Kỳ "Anh không muốn đi giày, anh nhớ em trai."Ngay khi Tiêu Lạc lại le lưỡi định liếm tiếp, bụng dưới của Chu Thiệu Kỳ lập tức bốc hỏa, hắn há miệng bắt lấy kẻ khởi xướng, cắn nhẹ đầu lưỡi anh coi như trừng phạt, rồi lại buông ra chuyển sang hôn Trương mỉm cười nhìn hai người, bà đã thấy hai người thân mật như vậy nhiều rồi, ký ức lại quay về như dòng suối đầu lại lần đầu tiên nhìn thấy Tiêu Lạc, dì Trương đau lòng muốn chết, khắp người đứa nhỏ gầy yếu này không có chỗ nào lành lặn, tất cả đều là vết thương mới chồng chất vết thương cũ, hai mắt ướt đẫm nước nằm gọn trong lòng Chu Thiệu Kỳ, trong miệng không ngừng gọi "Em trai, em trai...". Đó cũng là lần đầu tiên bà nhìn thấy cậu chủ nhà mình nổi trận lôi đình, cả người hắn tràn ngập hơi thở giết Trương cũng chỉ là người làm, không biết nhiều chuyện của chủ nhân, bà chỉ biết cậu chủ bị người ta bắt cóc năm 14 tuổi, nhà họ Chu tìm kiếm suốt một tháng mới tìm được người, lúc ấy cậu chủ còn đưa thêm Tiêu Lạc trở Lạc lớn hơn cậu chủ một tuổi, anh luôn gọi cậu chủ là em trai, ngoài cậu chủ ra anh không cho ai chạm vào mình. Sau này dì Trương mới biết, đầu óc Tiêu Lạc có vấn đề, chỉ số thông minh chỉ bằng một đứa trẻ Trương đã chăm sóc Chu Thiệu Kỳ từ nhỏ, hắn gọi dì đến biệt thự riêng chăm sóc Tiêu Lạc, nói dì phải đối xử với anh như với cậu chủ của mình. Hắn nuôi anh, nuôi mãi, đến giờ đã nuôi được chín năm.
Chu Thiệu Kỳ thoát được một kiếp, nhưng hắn không thể cứ ngồi chờ chết, cũng không định giúp bọn buôn người làm việc, nhưng hắn chưa kịp thực hiện kế hoạch chạy trốn thì lại bị phá vỡ lần lẽ nơi này lại bị dò ra, bọn buôn người đổi sang địa điểm khác, Chu Thiệu Kỳ ôm Tiêu Lạc ngồi trong xe, hắn đã quen với hoàn cảnh ác liệt như thế này rồi, lần này bị phát hiện nhanh như vậy, chắc chắn trong nhà đã có hành động nhanh hơn, hắn tin không lâu nữa sẽ có người đến cứu chạy lâu hơn lần trước, Chu Thiệu Kỳ chẳng còn sức mà chửi thầm nữa, không biết nên khen bọn bắt cóc quá khôn khéo hay chê nhà mình và dì nhỏ quá ngốc, cho dù không muốn rút dây động rừng thì tốc độ này là quá ngoài vẫn chưa thấy tin tức gì, cũng không biết đã đổi mấy nơi rồi, Chu Thiệu Kỳ không khỏi bội phục, hang ổ của bọn chúng còn nhiều hơn cả hang thoảng hắn sẽ nghe thấy bọn họ nói có ai đó đang truy lùng, phía cảnh sát cũng đang quan sát muốn bắt bọn cầm đầu tóc đỏ đập nát bình rượu, tức giận mắng "Bọn chó đẻ, nhà họ Hồng tao mà bọn nó cũng xứng đòi bắt à? Tao làm nghề này mấy chục năm rồi, lần đầu thấy bọn điên khó chơi như thế, đệt!"Chị Đàn cau mày ngồi bên cạnh, yên lặng hút thuốc, tất cả bọn họ đều cảm giác được lần này thực sự rất nguy Thiệu Kỳ thì lo tìm một chậu nước, hắn không nhịn được nữa, hắn muốn tắm!Mặc dù ngày nào cũng lau người, nhưng đã hơn hai mươi ngày rồi, thật sự không thể nhịn được nữa, cứ vài ngày lại chuyển chỗ một lần, hắn không có thời gian mà tắm lạnh thấu xương, nhưng Chu Thiệu Kỳ không quan tâm, hắn thoải mái kỳ cọ thân thể, tâm trạng cũng tốt hơn nhiều, nhưng nếu không có ánh mắt nóng rực đang chĩa vào hắn thì tốt Lạc nhìn chằm chằm Chu Thiệu Kỳ không chớp mắt, anh không biết rằng sắp đến lượt mình bị cạo Thiệu Kỳ cố gắng gạt đi ánh mắt Tiêu Lạc, lau người mặc quần áo, mặc dù đều là co trai nhưng hắn cứ thấy quái quái sao chậu nước sạch khác, Chu Thiệu Kỳ bắt đầu cởi quần áo Tiêu Lạc, không ngờ Tiêu Lạc lại không cho, hai tay túm chặt lấy quần áo trên người mình."Anh có cởi không?"Tối nào Tiêu Lạc cũng dính lấy Chu Thiệu Kỳ mà ngủ, Tiêu Lạc không tắm, một mình hắn tắm có tác dụng gì?Tiêu Lạc lắc đầu, dường như sắp muốn đi ra khỏi nơi Thiệu Kỳ nhanh tay lẹ mắt giữ chặt anh, trong giọng hắn hơi mang theo vẻ uy hiếp "Nếu không cởi quần áo, sau này đừng hòng ngủ cùng tôi nữa."Ủa, câu này cứ kỳ quái thế nào ấy nhỉ?Quả nhiên, Tiêu Lạc không dám động đậy, quay đầu nhìn thẳng Chu Thiệu Kỳ, ánh mắt vừa vô tội vừa đáng thương "Em trai, bé cưng không cần tắm."Hả? Không cần? Chứ không phải không muốn?Chu Thiệu Kỳ hơi nghi hoặc, nhưng hắn vẫn kiên quyết bắt anh phải tắn. Nhìn thái độ kiên định của Chu Thiệu Kỳ, Tiêu Lạc méo miệng, từ từ cởi áo trên, lộ ra thân thể gầy guộc nhưng không quá yếu ớt, trên làn da trắng còn chi chít vết roi, chúng đã đỡ nhiều nhưng vẫn để lại vệt màu hồng biết vì sao, Chu Thiệu Kỳ nhìn thân thể trước mắt lại bất giác nuốt nước Tiêu Lạc chậm chạp mãi không cởi quần, Chu Thiệu Kỳ không chờ được nữa định cởi quần giúp anh, không ngờ lại bị Tiêu Lạc đánh vào tay "Không cần!"Chu Thiệu Kỳ sững sờ, bàn tay vẫn giơ trên không trung, Tiêu Lạc không đánh mạnh, không hề đau, nhưng từ trước tới giờ, đây là lần đầu tiên Tiêu Lạc nói "Không" với Lạc túm chặt cạp quần, cả người phát run, Chu Thiệu Kỳ cũng hoảng sợ, lập tức ôm anh vào lòng, dịu dàng nói "Bé cưng làm sao vậy? Tại em không tốt, bé cưng không thích đúng không, chúng ta không tắm nữa, có được không?"Tiêu Lạc nắm lấy góc áo Chu Thiệu Kỳ, phần áo trước ngực dần ướt đẫm nước mắt, hắn đau lòng an ủi người trong ngực, không tắm thì không tắm, Chu Thiệu Kỳ này còn không chấp nhận được Thiệu Kỳ đang định dỗ anh không tắm, lại bị Tiêu Lạc kéo ngồi trên chiếc ghế làm bằng bìa carton, dường như anh đang lấy hết dũng khí làm một chuyện vô cùng trọng đại, trên gương mặt vẫn còn ướt nước mát, hàm răng cắn chặt môi, đứng trước mặt Chu Thiệu Kỳ, tụt quần Thiệu Kỳ không biết anh định làm gì, giây sau hắn đã ngây hai chân Tiêu Lạc rất ít lông, cậu em nho nhỏ ngoan ngoãn nằm im, nhưng cái này không làm Chu Thiệu Kỳ khiếp sợ, thứ khiến hắn bất ngờ là khe nhỏ hồng hào phía Thiệu Kỳ ngẩn ra nhìn chằm chằm vào nơi đó, ngây người một lúc lâu, hắn phản ứng lại lập tức quay đầu nhìn tứ phía xem có người khác hay không, không có người, Chu Thiệu Kỳ thở phào một hơi, người song tính, cái này nằm ngoài phạm vi kiến thức sinh học của con người."Bé... Bé cưng..."Tiêu Lạc vẫn đứng dạng chân, anh thấy phản ứng của Chu Thiệu Kỳ lại càng khóc to hơn "Hu hu hu, em trai, em trai đừng ghét anh mà..."Sao lại ghét được Thiệu Kỳ đứng lên khép chân Tiêu Lạc lại, cầm quần áo che nửa người dưới của anh, ôm anh vào lòng, nhẹ nhàng lau nước mắt cho anh."Không đâu, em trai sẽ không ghét bé cưng, bé cưng đừng khóc."Đứa nhỏ khóc nóng cả người, Chu Thiệu Kỳ cũng bị nóng theo, Tiêu Lạc túm lấy áo hắn, nước mắt nước mũi dính đầy lên đó, hai chân trắng nõn cũng co lên đùi Thiệu Kỳ chỉ có thể kiên nhẫn dỗ dành anh, một lúc sau, đứa nhỏ này khóc đủ rồi, sụt sịt mũi ghé vào cổ hắn, trán tựa lên cổ hắn, cảm nhận nhịp đập ấm nóng của hắn."Mẹ nói, chỗ đó của bé cưng rất kinh khủng, nó làm ba mẹ phải chia tay, ba vứt bỏ mẹ, mẹ cũng ghét chỗ đó của bé cưng, mẹ sẽ bỏ bé cưng di. Mẹ nói không được cho ai nhìn chỗ đó hết, nếu có người nhìn thấy sẽ rất ghét rất ghét bé cưng."Tiêu Lạc đứng dậy, hôn lên trán Chu Thiệu Kỳ, âm thanh mềm mại vẫn mang theo tiếng nức nở "Bé cưng không muốn em trai ghét đâu, đừng ghét bé cưng mà."
bảo bối trong tim